Buổi chiều xúi quẩy

Như thường lệ, sau giờ làm mình chờ hết mưa rồi cắp đít đi về. Đi được một đoạn thì nghe tiếng tít tít quen thuộc, nhìn xuống con xe thì đúng là tiếng kêu của chiếc SmartKey. Những tưởng đây chỉ là hiện tượng nhiễu sóng bình thường, nhưng không, không bình thường chút nào các bạn ạ. Tiếng tít tít quen thuộc bỗng trở nên kỳ lạ khi nó vang lên một cách liên tục. Bụng thầm nghĩ: "Thôi đệt, chuyến này lành ít dữ nhiều rồi."

Mình bèn lập tức dừng xe bên đường, từ từ cầm chiếc remote lên và nhấn nút. Ôi đệt, ánh đèn báo hiệu chiếc remote đang mở đang ở mức độ le lói yếu ớt. Hẳn là viên pin cạn kiệt năng lượng rồi, hay là remote làm sao nhỉ? Thử tắt đi rồi mở lại xem sao.

Trời đất quỷ thần ơi!!! Tôi vừa làm cái gì thế này? Remote không còn mở lên được nữa, lúc này đương nhiên công tắc trên xe tịt ngòi và bất động. Làm sao đây? Làm sao bây giờ? Trong lúc mình đang suy nghĩ thì cơn mưa kia đã trở lại và mỗi lúc một lớn hơn, may mà lúc đấy có tán cây nên đỡ được phần nào. Mình càng phải nghĩ cách thật nhanh.

– Nghĩ đến những cái tên có thể nhờ giúp đỡ? Không được rồi. Không có ai ở gần. – Gọi Grab Express đến tiệm đồng hồ mua pin? Vô phương, biết tiệm nào ở đâu mà gọi. – Gọi Grab đẩy xe về nhà? Đang mưa đấy. – Google một cửa hàng bán pin và đặt giao ngay? Ồ! Khả thi này.

Ơn giời! Google được ngay cửa hàng có bán đúng loại pin. Ơn giời! Cửa hàng có chi nhánh Sài Gòn. Ơn giời! Giờ này hẵng còn sớm, mới 8 giờ kém 20. Và ơn giời! Có thể đặt hàng giao ngay.

Nhưng: "Dạ bên em chỉ nhận giao đơn hàng từ 100 ngàn trở lên ạ." WTF!? Một viên 25 ngàn, vậy là phải mua bốn viên. Mình đang cần một viên thôi. Đây lại là vật phẩm hao mòn thì mua lắm làm gì. Thế là đành chịu, cũng không còn cách nào T_T

Rồi bây giờ chẳng lẽ đứng đây tắm mưa? Mình đảo mắt sang bên kia đường. Ô kìa! Không phải quán nhậu như từ đầu giờ mình vẫn tưởng, mà là Bò Né 3 Ngon. Dắt xe sang đường thôi. Vào quán mình gọi ngay bò số 3 vì đã khá quen với thực đơn của 3 Ngon. Đến lúc phần ăn được mang ra thì mắt tròn mắt dẹt. Trứng của tôi đâu? Pa tê của tôi đâu? Còn cả xúc xích nữa. Sao chỉ toàn thịt bò thế này o_O? Chẳng lẽ 3 Ngon này không phải là 3 Ngon mà mình đã từng ăn trước đó? Thôi thì cũng kệ, xơi đã.

Dùng bữa xong được chốc lát thì pin cũng giao tới. May mắn thay lúc đấy tự dưng remote lên sóng một tí nên mình mở được cốp xe lấy tua vít. Nhưng oh shit! Đây là tua vít hoa thị, làm sao mở được cái remote củ *** này. Thế là đành nhờ bạn nhân viên lấy dao mở hộ cho. Hí hửng bóc viên pin ra thì lại gặp phải bọc nhựa cứng bảo vệ. Thôi lại đành nhờ bạn nhân viên.

Cạch! Cạch! Cường độ sáng đèn báo hiệu trên chiếc remote trở lại bình thường. Tuyệt cú mèo! Về thôi.

Về đến nhà mình vẫn thắc mắc về phần bò nên thử tìm lại hai quán đã từng ăn thì mới vỡ lẽ ra là thực đơn khác nhau về số.

Buổi chiều như !%28&!#_%^

Chấm hết.

← Go back